Tôi đọc được đâu đó, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã nói rằng: “Với tôi, chiến tranh chỉ là giai đoạn. Tình yêu mới là vĩnh cửu. Từ khi bắt đầu viết nhạc, tôi đã chọn cho mình một hướng đi, đó là tình ca. Và trước tôi cũng như sau tôi đã có nhiều nhạc sĩ viết về chiến tranh, về quê hương, về thân phận… Tất cả chúng tôi đều đóng góp cho nền âm nhạc Việt Nam, mỗi người một khuynh hướng khác nhau. Tôi chỉ xin được nhớ đến như một người viết Tình Ca không hơn không kém.
Tôi không viết nhạc để sống, mà tôi sống để viết nhạc… Nếu đời hay người đời chia sẻ được với tôi thì đó là một niềm vui”
Điều đó đã trở thành sự thật, hiện tại ông được nhiều người nhắc và nhớ đến là một “ông hoàng nhạc tình” trong làng âm nhạc Việt Nam. Điều này không thể phủ nhận khi ông đã dành hầu hết đời mình để tạo nên những tuyệt phẩm tình ca để đời theo thời gian, như: Bản Tình Ca Cho Em, Bản Tình Cuối. Riêng Một Góc Trời, Mắt Biếc, Niệm Khúc Cuối…
Nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên
Đặc biệt trong tình ca của ông người ta luôn nhận thấy rõ ràng một điều rằng tình yêu luôn luôn đẹp. Nó đẹp không phải vì nó có kết thúc mỹ mãn, mà đẹp vì nó giúp cho con người ta nhìn nhận nhẹ nhàng hơn về những nỗi sầu trong tình yêu. Có lẽ đó chính là quan niệm, là tình yêu của bản thân nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, và là tình yêu mà con người mãi mãi kiếm tìm.
Chỉ với một mô típ tình yêu quen thuộc, tha thiết, buồn vương nhưng không u sầu đến mức bi thảm, nhưng bằng những cách diễn tả khác nhau ông đã tạo nên những bản tình ca đi sâu vào lòng người, sống mãi và luôn được yêu mến, đón nhận hơn cả sự mong đợi của chính ông.
Và với riêng tôi, tình yêu trong nhạc của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên như được nâng lên một tầm cao mới, nó không vồ vập mà nhẹ nhàng một cách sang trọng, không vội vã mà luôn sâu đậm đến cuối cuộc đời. Như là Niệm Khúc Cuối, là tình yêu duy nhất và cuối cùng cho một tình yêu:
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
“Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời”, tình yêu của chàng trai được đặt vấn đề một cách rất nhẹ nhàng và giản đơn là dù trời có mưa thì anh sẽ đưa cô về, nhưng không chỉ đơn giản là một quãng đường ngắn đi về nhà mà là về đến tận cùng của cuộc đời. Cơn mưa ấy như chính là những khó khăn, những thử thách đối với tình yêu của anh đối với cô gái vậy, nên anh chỉ muốn nói là dù có khó khăn thì anh sẽ không bao giờ từ bỏ tình yêu của chính mình là cô. Mưa thôi thì có là gì đâu, “Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây/ Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy/ Có là buồn gầy…” thì anh cũng sẽ không thay đổi lòng.
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Niệm Khúc Cuối" Trình bày: Khánh Ly & Elvis Phương
Bấm vào để nghe "Niệm Khúc Cuối" Trình bày: Khánh Ly & Elvis Phương
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Niệm Khúc Cuối" Trình bày: Tuấn Ngọc
Bấm vào để nghe "Niệm Khúc Cuối" Trình bày: Tuấn Ngọc
Một khi đã yêu là anh chấp nhận, chấp nhận vượt qua muôn vàn khó khăn và thử thách để đổi lấy được giây phút yên bình và hạnh phúc khi hai người “dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời/ tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau”. Không chỉ vậy, anh chấp nhận và cảm nhận được rằng tình yêu không phải luôn luôn là một màu hạnh phúc, mà nó còn có cả sự đau thương. Bởi vì khi yêu nhau đâu phải ai người ta cũng tìm được cái hạnh phúc trọn vẹn mà mình muốn, nhưng dù có đau, có buồn thì anh cũng “ ước muốn tù đầy” - ước muốn làm nô lệ cho tình yêu của chính mình và của cô, ước muốn được tình yêu trói buộc dù là có khổ đau. Bởi vì ngay giây phút này, anh nhìn cô, “nhìn em giây phút, muốn nói yêu em”.
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau
Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,
Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em
Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
Ru em, đưa em một lần
Ru em vào mộng, đưa em vào đời
Một thời yêu đương
Một khi đã yêu, anh sẽ trao hết cả con tim chân thành của chính mình dù cho cuộc tình đó có trải qua bao nhiêu là sóng gió cuộc đời hay là phải ngang trái, dở dang. Anh chỉ có một ước mong duy nhất, một khát khao cháy bỏng nhất - “Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ/ Ru em, đưa em một lần” - đưa người anh yêu cùng đi vào giấc mộng mà anh đang từng ngày mơ ước. Ở nơi đó chỉ có anh và cô cùng một tình yêu của hai người mà thôi, ở nơi đó hai người sẽ có cuộc sống của riêng họ, tình yêu của riêng họ mà không phải chịu thêm bất cứ thử thách hay tổn thương nào cả.
Và trong giấc mộng thần tiên ấy, anh xin được “tôi ôm em vào lòng” - “Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng/ Yêu thương vợ chồng”. Có lẽ đây là một kết thúc mà bất cứ ai, những con người yêu nhau đều ngày đêm mong ước. Họ cùng nhau mơ một giấc mơ thiết tha là được cùng nắm tay nhau đi đến được tận cùng của bến bờ tình yêu, nơi đó sẽ chỉ còn lại tình yêu mà không còn những phù phiếm phiền não của cuộc đời, không còn những khó khăn, sóng gió vùi dập lấy tình yêu của họ.
Cho tôi xin em như gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thương vợ chồng
Nhưng niềm khát khao quá cháy bỏng, quá trào dâng ấy lại khiến cho chúng ta cảm thấy rằng hiện thực với họ đã quá xót xa, hiện thực với họ không như là mơ nên họ mới mơ, một giấc mơ không bao giờ có thực.
Đúng vậy, sau giấc mơ ấy là một nốt trầm buồn da diết của tình yêu. Có lẽ được cùng nhau là giấc mơ đã quá viển vông với cuộc tình của anh và cô gái. Nhưng anh đã biết, vì biết như thế nên anh mới mơ ước, mới khát khao vô bờ. Vì biết như thế nên anh cũng chấp nhận hiện thực đau lòng là “Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời/Cũng đã muộn rồi”. Nên anh có trách gì cô, anh chỉ buồn một chút vì người đi cùng cô đến suốt cuộc đời này mai đây sẽ không phải là anh. Nhưng “dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời/ dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi” thì anh cũng sẽ cầu mong cho cô có được hạnh phúc đến mãi về sau.
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời
Cũng đã muộn rồi
Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
Còn riêng anh, dù cho tất cả với anh chỉ là một giấc mơ, tất cả với anh chỉ còn là quá khứ, chỉ còn là kỷ niệm thì “Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em”.
Vậy cho nên người ta mới nói tình yêu là một thứ kỳ diệu nhất trên cuộc đời. Không có gì có thể cân, đo, đong, đếm được nó. Cũng không có gì có thể ngăn cản được tình yêu. Dù có hạnh phúc hay tan vỡ thì cuối cùng nó vẫn được gọi là tình yêu mà thôi. Nhưng chính chúng ta, những người trong cuộc có thể quyết định được tình yêu của chúng ta sẽ là niềm hy vọng hay là nỗi tuyệt vọng với cuộc đời của chính mình.
Vì thế cho nên tôi rất muốn nhìn cuộc sống của mình ở một hướng lạc quan như là nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, như là Niệm Khúc Cuối. Thử hỏi trên đời này ai mà không yêu, nhưng đâu phải ai cũng sẽ mỹ mãn trong tình yêu. Nhưng không mỹ mãn không có nghĩa là cuộc đời đã chìm sâu vào bóng tối, không mỹ mãn không có nghĩa là chúng ta không có quyền tiếp tục yêu và được yêu hay tìm kiếm tình yêu. Vậy nên hãy cứ yêu và hy vọng, cũng có thể suốt đời chúng ta chỉ có thể yêu và không bao giờ quên được một người nào đó nhưng như thế cũng đã hạnh phúc lắm rồi, vì ta biết rằng mình vẫn còn là một người trong lòng luôn chan chứa một tình yêu.
Như là lời nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã nhắn nhủ: “Hãy cho, hãy chấp nhận và hãy tha thứ để tình yêu vĩnh viễn mãi là niềm tin và hy vọng của chúng ta”.
Lời bài hát "Niệm Khúc Cuối"
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau
Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,
Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em
Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
Ru em, đưa em một lần
Ru em vào mộng, đưa em vào đời
Một thời yêu đương
Cho tôi xin em như gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thương vợ chồng
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời
Cũng đã muộn rồi
Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em